Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

Bài phú

MỘT BÀI PHÚ ĐẶC SẮC: HOÀNG SA NỘ KHÍ PHÚ


 HOÀNG SA NỘ KHÍ PHÚ 

Kha Tiệm Ly

Ngựa cũ quen đường,
Đĩ già lậm nết. 
Việc phế hưng mỗi thuở khác nhau,
Mộng bá chủ bao đời y hệt!

Ta thấy ngươi,
Từ Đông Chu bị họa Thất Hùng,
Đến Hậu Hán bị xiềng Tam Quốc.
Đất Trường An thây chất chập chùng,
Bờ Vô Định xương phơi chất ngất!

Đã biết,
Hễ gieo chinh chiến là kín đất đau thương,
Nếu động can qua thì mịt trời tang tóc.

Vậy mà sao,
Chẳng lo điều yên nước no dân,
Lại quen thói xua quân chiếm đất?

Như nước ta,
Một dải non sông, nam bắc chung giềng,
Trăm triệu anh em, trước sau như nhất.
Hoàng Liên, Tam Đảo, Hồng Hà, Cửu Long , là máu là xương,
Phú Quốc, Côn Sơn, Trường Sa, Hoàng Sa là da là thịt.
Máu xương đâu lẽ tách rời,
Thịt da dễ gì chia cắt?
Mà là liền tổ quốc phồn vinh,
Mà là khối giang sơn gấm vóc.
Người trăm triệu nhưng vốn một lòng,
Tim một trái dẫu nhiều sắc tộc!
Nữ nhi chẳng thiếu bậc anh hùng,
Niên thiếu cũng thừa người kiệt xuất.
Mười năm phục quốc, gươm Lê Lợi thép vẫn sáng ngời,
Ba lượt phá Nguyên, sông Bạch Đằng cọc còn nhọn hoắt.
Thùng! Thùng! Thùng! Liên hồi giục, trống Ngọc Hồi hực bước tiến quân.
Đánh! Đánh! Đánh! Luôn miệng thét, điện Diên Hồng, vang lời sát thát.
Ải Chi Lăng, Liễu Thăng chết còn lạc phách kinh hồn,
Sông Nhị Hà, Sĩ Nghị chạy còn đứng tim vỡ mật.
Thoáng thấy vó câu Thường Kiệt, Khâm Châu ngàn dặm, không còn bóng quỉ bóng ma,(1)
Chợt nghe tiếng sét Đống Đa,Quảng Đông toàn tỉnh chẳng tiếng con gà con vịt. (1)
Hùng khí dù dậy trời Nam,
Nghĩa nhân lại tràn đất Bắc:

Thương ngươi binh bại, tàn quân về còn cấp xe ngựa rình rang (2)
Trọng kẻ trung can, hổ tướng chết vẫn được khói hương chăm chút.(3)
Mạc Cửu đem quân lánh nạn, chúa ta vẫn mở dạ đón người,
Hoa kiều mượn đất ở nhờ, dân ta vẫn chia cơm xẻ thóc.
Phúc cùng hưởng khi mưa thuận gió hòa,
Họa cùng chia lúc sóng vùi gió dập.
Giúp các ngươi như kẻ một nhà,
Thương các ngươi như người chung bọc!

Thế mà nay,
Ngươi lại lấy oán trả ơn,
Ngươi lại lấy thù báo đức!
Ăn đàng sóng, nói đàng gió, y như đĩ thúi già mồm.
Lộn bề ngược, tráo bề xuôi, khác chi điếm già bịp bạc.

Kéo neo tuần hạm, ào ào đổ bộ Hoàng Sa,
Quay súng thần công, ầm ỉ tấn công Đá Bắc.
Chẳng chấp hải qui,
Chẳng theo công ước.
Quen nết xưa xấc láo, giở giọng hung tàn,
Lậm  thói cũ nghênh ngang, chơi trò bạo ngược.
Nói cho ngươi biết; dân tộc ta:
Từng đánh bọn ngươi chỉ với ngọn giáo dài,
Từng đuổi bọn ngươi chỉ bằng thanh kiếm bạc.
Từng đánh Tây bằng ngọn tầm vông,
Từng đuổi Nhật với thanh mác vót!

Vì khát tự do mà uống nước đìa,
Vì đói độc lập mà ăn cơm vắt.
Sá chi tóc gội sa trường,
Đâu quản thây phơi trận mạc.
Hãy liệu bảo nhau,
Nhìn thây Gò Đống mà liệu  thắng liệu thua,
Thấy cọc Bạch Đằng mà nghĩ sau nghĩ trước!
Đừng để Biển Đông như Đằng Giang máu nhuộm đỏ lòm,
Đừng để Hoàng Sa là Đống Đa xương phơi trắng xác!
Nếu ngươi dựa vào hỏa tiển, phi cơ,
Thì ta cũng có tuần dương, đại bác.
So vũ khí, thì kẻ nhược người cường,
Đọ trái tim, coi ai gang ai sắt?
Thư hãy xem tường,
Hoàng Sa hạ bút.

K.T.L.

Nguồn: Trannhuong.com
Chú thích:

(1) Sử ghi: Khi Lý Thường Kiệt đem quân qua Khâm Châu, Liêm Châu, cũng như khi quân Thanh bại trận Đống Đa chạy về, thì dân Tàu vùng biên giới kinh hoàng chạy  theo. “Từ Nam Quan về bắc hàng trăm dặm vắng tanh, không thấy bóng con gà, con vịt”
(2) Sự kiện Lê Lợi cấp ngựa và lương thực cho tù binh quân Minh về nước
(3) Sự kiên dân ta lập miếu thờ Sầm Nghi Đống hạ tướng của Tôn Sĩ Nghị)

23 nhận xét:


Nặc danh nói...
Bài phú rất hay,các các văn ,nho cần có nhiều bài như vậy nó rất đi vaaof lòng người,và khích lệ thế hệ trẻ.
Thường Dân nói...
Ôi hay quá,
Dân Vũng Tàu nói...
Chào Bác Diện!Dân Vũng Tàu tôi đây ngày ngày công việc bề bộn nhưng hể rãnh tí là tôi lại ghé nhà Bác xem có gì mới không. Vừa rồi mới đọc trên VNEXPRESS thấy bài" Nếu dùng hải quân Việt Nam sẽ mắc mưu Trung Quốc" của thiếu tướng Lê Văn Cương thấy cũng có lý nên chăng để đối phó lại với lực lượng hải giám của TQ chúng ta nên nhanh chóng thành lập lực lượng kiểm ngư để đối chọi với họ, mà theo tôi bước đầu cần khoảng 10 chiếc, cách nhanh nhất là huy động nhân dân đóng góp bằng tin nhắn điện thoại( chính phủ sợ không đủ tiền, và đủ nhanh) đây là cách nhanh nhất. Tính toán xem bước đầu mua 10 chiếc như vậy là bao nhiêu tiền, rồi phát động kêu gọi ủng hộ lên các mạng điện thoại di động, minh bạch rõ ràng, thêm vài đêm biễu diển ca nhạc là có thể gom đủ. Với lòng yêu nước đang dâng cao thì tôi tin chỉ trong thời gian ngắn chúng ta có thể có lực lượng kiểm ngư ngon lành.
Hoàng yêu nước nói...
Bài phú thật hay, thật hào hùng. Tha thiết đề nghị anh Diện, bác Huệ Chi xúc tiến lập quỹ ủng hộ ngư dân và chính phủ bảo vệ tổ quốc. Em sẽ đi vận động các doanh nhân, doanh nghiệp đóng góp. Tiền đã sẵn, chờ lời hiệu triệu của các bậc trí thức yêu nước.
Chu Thị Linh Quang nói...
KHA TIỆM LY là ai vậy ? Bài phú viết hay quá : cảm nhận được lòng yêu nước và tinh thần quật khởi chống xâm lược của dân tộc sôi sục ,hùng hồn , hào sảng , đanh thép trong từng câu chữ , nhịp điệu , đối thanh ,đối ý đối lời ,khiến người đọc nhớ đến một loạt những tác phẩm văn, thơ nổi tiếng của ông cha xưa. Cảm ơn tác giả, cảm ơn TS Nguyễn Xuân Diện
Nặc danh nói...
Tuyệt!
Một người dân nói...
Ủa, Kha Tiệm Ly là ai vậy ta? Bỗng dưng có một bài hay tuyệt. Bài này chắc đời sau sẽ đưa vào sách giáo khoa cho học trò học.
Nặc danh nói...
đề nghị anh chị em nào có giọng ngâm tốt, mau mau thâu âm bài phú này, post lên để khích lệ tinh thần nhau.
phuctd nói...
Hay quá, cảm ơn tác giả và bác Diện
nguyen bình nói...
Đừng để Biển Đông như Đằng Giang máu nhuộm đỏ lòm, Đừng để Hoàng Sa là Đống Đa xương phơi trắng xác!
Nặc danh nói...
Tài năng thật. Viết hay tựa người xưa. Tâm huyết và dũng khí trào ra ngọn bút. Anh em nên học thuộc vài đoạn nếu có thể. Bác D chọn ai có giọng xướng lên cho mọi người nghe. Chọn NSND nào có tâm với nước thì thật là tuyệt. Lưu danh hậu thế chẳng chơi à? ...Tiếng vẫn còn vang như mõ... ZZ
Nặc danh nói...
bài hịc này hay quá, thâm thí, uyên bác, đúng rồi bài này nên đưa vào sách giáo khao để thế hệ đời sau mà con nhìn vào đó mà noi gương.
Nặc danh nói...
Tuyệt vời! Đọc bài phú thấy sôi trào cảm xúc! Xin cảm ơn tác giả rất nhiều
Nặc danh nói...
Bày hay mỗi cái tên tác giả không hay. Tiệm Ly, gợi cho em nhớ đến 1 nhân vật của Tàu, CAO TIỆM LY.
Phó Thường Dân nói...
TS. Diện nhờ ai giỏi chữ Hán dịch toàn bài Hịch này ra rồi đăng lên các trang mạng để bọn Tàu có thể đọc được! Âu đó cũng là một loại vũ khí đáng giá!
Nặc danh nói...
bài tuyệt hay, kẻ địch rùng mình, xin anh bài này, em mang về Facebook
Nặc danh nói...
anh Diện giỏi Hán Nôm, nếu có thời gian chuyển ngữ bài này sang tiếng giặc, thì tướng Tàu, quan Tàu, dân Tàu có mà rùng mình khiếp vía
Nguyễn Thông nói...
Thiên đoàn bách luyện/ Ngữ ngữ kinh nhân. Tuyệt bút. Cúi đầu khâm phục. Xin tác giả nhận một lạy kính phục từ kẻ thường dân này.
Nguyễn Đăng Hưng nói...
Bài phú rất hay! Tôi rất thích, xin phép kéo về blog nhà nhé !
Nguyễn Thông nói...
Dạng văn cổ cỡ này, ở xứ ta không còn mấy người viết được. Chả biết ở Viện Hán Nôm ra sao chứ bên ngoài thì theo thiển ý tại hạ, hai vị Vũ Khiêu và Cao Tự Thanh đứng đầu danh sách. Nhưng cụ anh hùng lao động nay quá già, văn cụ trau chuốt mà thiếu hơi thở đương đại, vậy bài này có thể là Cao tiên sinh chăng?
Nặc danh nói...
hic, hay quá...Xin phép tác giả đem về face nhe!
Nặc danh nói...
Kha Tiệm Ly là người con của đất Thạnh Phú, Bến Tre. Ông viết rất nhiều bài theo thể loại phú thế này. VĂN “HÀNH” Kha Tiệm Ly Trộm nghe: Thế nhân vốn một mặt muôn lòng, Văn chương cũng năm đường bảy ngõ! Trò đời đã nhiều chuyện lá lay, Con tạo lại bày trò cắc cớ! Nhớ xưa, Bao thi nhân hùng khí chưa mờ, Bao kiệt tác ngôn phong còn rõ. Đồ Chiểu đâm mấy thằng gian, bút thép chẳng tà, Cử Trị mắng bao phường nịnh, lòng son vẫn tỏ. Hịch Tướng Sĩ, sông Bạch Đằng nước cuộn sóng gào, Cáo Bình Ngô, núi Chí Linh cây rung lá đổ. “Văn dĩ tải đạo”, lời cũ thường khuyên, “Đức khả thắng tài”, kẻ sau chẳng nhớ! Thế mà nay, Học hành đôi chữ lem nhem, Văn vẻ ba xu ú ớ. Vỗ bụng, khoe ráp được vần ngược, vần xuôi, Vểnh tai, thích nghe nịnh lời nầy, lời nọ. Văn nghe giống nước mắm chấm dùi, Thơ đọc như thầy chùa gõ mõ! Không rành luật đối, cũng xưng mầy đó ta đây, Chẳng sạch vần gieo, cũng vô hội nầy hội nọ. Thơ in vài tập, chừng như đội đá vá trời, Văn viết đôi bài, đã vội khua môi múa mỏ. Vậy mà, Báo tháng thường đăng, Báo ngày chẳng bỏ! Chỉ tội người nghe con ráy lùng bùng, Chỉ thương người xem con ngươi lổ đổ! Ráng banh miệng, mà cười chẳng ra cười Cố xệch môi, mà khổ không ra khổ! Vinh chăng? Đi xe đời mới, đặt đít sướng mông, Ở nhà lầu cao, ngẩng đầu trật cổ! Như ta đây, Dù cái thi, cái phú chưa đầy lá mít, lá mơ, Nhưng cái nghĩa, cái tâm khá hơn loài sâu loài bọ. Ghét quân khẩu Phật tâm xà, Ghét phường miệng hùm gan sứa. Không dè lời, cứ thẳng mực tàu. Theo đúng thước, làm đau lòng gỗ! Bao năm “bán phổi”, đệ tử mấy ngàn, Một thuở khua chèo, bạn bè vô số. Ngặt vì, Kết bạn thì “Tri mãn nhân gian” Ngoãnh mặt lại,”Vô thân tứ cố”! Không độ nỗi những kẻ cúi lòn, Chẳng theo kịp mấy thằng bợ đỡ! Chẳng bù cái mũi có giàm, Không giống đồng xu có lỗ! Chẳng phải bành voi mặc kẻ leo lên, Không như trôn đĩ mạnh ai mấy xỏ! Dù cho, Thời buổi nầy mà rách dép rách giày, Xe đạp nọ luôn trật sên trật chó! Dù áo Tử Lộ (!) còn đành mạn cổ, vá vai, Nhưng mặt Nhan Hồi (2) không dễ bôi vôi, trét nhọ. Đã từng, Văn chương treo ở đầu giàn, Bút mực đem quăng một xó. Nào chê bai chữ nghĩa rẻ như bèo, Mà tức khí vàng thau cùng một rọ! Khổ vì, Muốn hoàn lương mà nghiệp đĩ cứ đeo, Muốn quăng bút, mà đường văn còn nợ! Sá gì gạo vét mòn lon, Thây kệ giày đi há mỏ! Đêm dài lắm mộng, ai rằng Vương Khải (3) là vui? Nước sạch cành hông, ai bảo Vĩnh Kì (4) là khổ? Thôi thì, Mặc ai pha muối pha đường, Mặc nó lộn vừng lộn đỗ. Tự hào vì thứ ta đủ, mà họ không cần, Kiêu hãnh bởi điều họ dư, mà ta không có! Xem xong, Ai nhột thì cứ “xổ nho” Ai khoái thì xin cổ võ!
Nặc danh nói...
"so vũ khí thì kẻ nhược, người cường, Dọ trài tim xem ai gang, ai sắt" Dũng khí ngất trời! Cám ơn TS chủ nhà và t/g Kha tiệm ly

Đăng một Nhận xét


Mẫu Watermark. Cung cấp bởi Blog

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét