Phan Hùng!
Viếng
hương hồn Phan Hùng
Chẳng nói đi, thế mà đi ,
Khiến người ở lại buồn tê
tái lòng
Vẫn rằng: tri kỷ, tri âm,
Sẻ chia ngót 40 mươi năm
chuyện đời,
Câu thơ “đau đáu” đâu rồi?
Tưởng khi khỏi bệnh lại ngồi
với nhau.
Thế mà, ai có ngờ đâu,
Một mình ôm một nỗi đau về
trời.
Phan Hùng ơi, Phan Hùng ơi!
Bạn vàng lại thiếu một người
từ đây.
Tiễn anh, hương khói bay
bay,
Nỗi buồn mất bạn biết ngày
nào nguôi.
23h 47 phút ngày 25 tháng
2 năm 2006
Tức ngày 28 giêng năm Bính Tuất
Nguyễn
Đình Đức viếng
18/2/2009 Nhân ngày kỵ húy Phan Hùng ( 27 tháng Giêng năm Kỷ
Sửu)
Nhớ bạn, rủ bạn đến chơi,
Bây giờ xa tít mù khơi nơi nào?
Đến nhà nhớ bạn biết bao,
Nương mây cưỡi hạc về chào nhau đi !
Cõi tiên dẫu bận việc gì,
Đừng quên trần thế, hãy về hiển linh.
Vợ con còn đấy nặng tình,
Bạn bè mấy đứa chúng mình còn đây.
Gặp nhau vẫn nhắc những ngày:
Câu thơ trao gửi, đời say men nồng.
Bây giờ còn nhớ hay không
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét